Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

VẦNG TRĂNG



VẦNG TRĂNG

Sắp đến tết trung thu, ngày tết dành riêng cho các em thiếu nhi. Nhưng cũng có biết bao người lớn mong đợi nó!. Bởi lẽ họ mong manh mang niềm hy vọng : “ một hạnh phúc nhỏ nhoi sẽ được tròn đầy, và sáng ngời như vầng trăng trung thu”. Có mùa trăng nào đẹp như trung thu?có trái ngọt nào như trái mùa thu, và có gì ngây thơ trong sáng như tuổi thơ?
Bạn biết không?
Ngày xưa người ta coi trăng như một vị thần linh của Trời sai đến. Họ ngắm trăng  lòng thấy thư thái, họ ngồi bên nhau để trò chuyện và thổ lộ ước nguyện.Hình tròn của trăng biểu hiện cho sự hoàn thiện không góc cạnh. Từ ánh trăng tròn trĩnh tỏa sáng khắp nơi, chan hòa vạn vật. Ánh trăng len lỏi qua từng khe cửa, kẽ lá để soi chiếu tất cả…
Dưới ánh trăng, mọi vật được an hòa không phân biệt, từ những sinh vật tầm thường nhỏ nhoi nhất…một con kiến, một chú ốc sên…tất cả đều được ánh trăng trân trọng, nâng niu và soi sáng. Tất cả được thể hiện như chúng LÀ.
Một không gian lung linh huyền ảo, gợi lên một lời mời gọi sống yêu thương và bao dung hơn nữa…Lòng người như muốn trút đi hết những ưu tư lao nhọc của một đời cạn cợt, để chìm vào cõi thinh không!,để lắng nghe lời thì thầm của đất. Như một con thuyền đang giương buồm về dòng sông ngân…
Bạn thân mến
Nhân dịp này, tôi muốn nhắc lại cho các bạn nghe về một điển tích” Vầng trăng vỡ”. Đó là câu chuyện của một chú bé thấy ánh trăng lung linh trong đáy thùng nước, đã vội thò tay để vớt trăng lên. Nào ngờ ướt cả tay áo, và trăng thì vỡ ra làm trăm mảnh. Chú bé tuyệt vọng ngồi bên thùng nước khóc nức nở…!
Đó là chuyện ngày xưa điển tích. Ngày nay, vẫn có ngàn vạn ánh trăng vỡ trong cuộc đời…Nhưng chúng ta có còn biết khóc như chú bé ấy không? Trăng bầu trời thì không vỡ, nhưng vầng trăng sáng của lòng người đã vỡ…! những tuổi thơ bị đánh mất không được cắp sách đến trường. Những con người bị lãng quên. Những nỗi ước mơ thật nhỏ nhoi với cơ may,và niềm hy vọng vụt tắt nơi những con người nghèo khổ, thấp cổ bé miệng…vv
Hãy biết khóc như chú bé ngây thơ đáng yêu ấy ! và hãy biết góp một gì đó… của chính mình để vớt trăng lên.
Kim Oanh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét