Truyện
ngắn: ĐƯỜNG XA
Ngày
ấy,Nó khăn gói tìm đến vị ẩn sĩ. Thầy nhìn Nó rồi bảo :
-Chú
đã lặn lội đường xa đến đây, cũng là thiện chí. Nhưng chú cần phải vượt một con
đường xa nữa mới mong tầm đạo.
-Vậy con
phải đi tới đâu nữa, thưa Thầy ?
- Chú
có đủ dũng khí không?
Nó
gật đầu với ánh mắt quả quyết lắm .
Vị ẩn sĩ cầm lấy tay Nó mỉm cười nói : “Con
đường xa nhất là con đường của trái tim”.
Nó
không hiểu tại sao Vị ẩn sĩ lại nói với Nó như thế, lòng Nó vẫn mông lung chẳng
hiểu gì…?
Những
năm đầu theo Thầy tầm đạo, Nó hăng say
tiến bước. Mọi sự thật thuận lợi, dễ dàng và hạnh phúc !
Trái tim Nó tràn trề sức sống, phải chăng
không phải đường xa?
Những lần đến gặp Thầy Nó hoan hỉ
vui sướng. Như cũng ngấm ngầm thưa với thầy rằng :
“ đường xa nhất của Nó không phải là đường của trái tim”. Nó tin như vậy !
Dần
theo năm tháng, những cảm xúc tươi sáng cứ
thưa dần như những điều may mắn thuận lợi của Nó.
Đường
Nó đi lâm vào bước gập ghềnh, thác cuốn, thách đố gia tăng. Đòi buộc Nó phải lăn xả chiến đấu như một con
ngựa dũng mãnh kiên cường, mong tìm được sự tồn tại vĩnh hằng nơi đất sống.
Đi
qua quá nửa đời người, dấu chân phiêu lãng tang thương, Trái tim chít sẹo, Nó
mới chợt nhận ra rằng : “đường của trái tim là đường xa nhất” Thầy hoàn
toàn có lý !
Khi
ấy, Nó mới giật mình nhớ lại chặng hành trình của nó và của biết bao người cùng
hăm hở kiếm tìm như Nó, có mấy ai tâm hỷ hành lạc ? Dù trái tim vẫn đau đáu nỗi
khắc khoải tìm về chốn yêu thương.
Ngay
cả với Nó bây giờ, khi mỏi gối chân chồn, Một đời người nghiệt ngã phong sương,
trăn trở kiếm tìm. Nó vẫn hướng về nguồn chân- thiện - mỹ. Nhưng nhiều lúc Nó
vẫn xót xa trải nghiệm để nhận chân rằng : “Đường của trái tim vẫn là con
đường thật dài nhất ” Bởi vì tình yêu của Nó giới hạn.
Chỉ
có Chúa Giêsu, tình yêu của Ngài là vô biên, không giới hạn.
Ngài đã xác quyết rằng :
“ Chính Thầy là đường, là sự thật và là sự
sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy” ( Ga 14,6)
Con đường trái tim của Nó sẽ ngắn nhất khi Nó để cho Chúa Giêsu sống trong Nó. Và Đó
là đáp án mà Nó vẫn muốn nói với vị ẩn sĩ năm xưa.
(Maria
- Bernadet)
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét