Câu chuyện :
ĐƯỜNG E MAU
( phỏng theo Lc 24, 13
- 35)
Chú bé lầm
lũi bước thất thểu, phải lang thang sau cuộc chia ly của Ba Mẹ …
Còn đâu nữa
những lúc được xà vào lòng Mẹ ? xoa đầu của Ba ? bao nhiêu êm đềm đã tiêu tan,
sụp đổ.
Những ước mơ
thật tầm thường nhỏ bé của chú, cũng đã trở thành mong manh. Lòng chú bé nát
tan…dày vò…! có ai hiểu được ?
-
Này
chú bé có chuyện gì ư?
-
“Chắc Ông là người duy nhất trú ngụ tại
Giêrusalem không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay ”( Lc
24,18b)
-
Chuyện
gì vậy?
-
Câu
chuyện của đời chú bé với những nỗi đau đang gặm nhắm….!
-
Này
chú bé chẳng hiểu gì cả ! lòng trí chú bé thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ
! “nào Đấng Kytô lại chẳng phải chịu khổ
hình như thế rồi mới vào trong vinh quang của Người sao?” (Lc 24, 26)
Hành trình còn xa, đường còn dài,khó khăn vẫn chồng chất… Nhưng lòng chú
bé cảm thấy nhẹ nhõm hơn.Tự lúc nào không biết… chú đã cảm thấy cuộc đời mình được gắn kết với Đấng
Kytô. Những đau khổ của chú đã được Ngài cùng đồng hành.
Nhìn chặng đường còn xa, và những tia nắng cuối cùng của hoàng hôn đang
rút dần sau rặng núi. Ngày đã sắp tàn và bóng đêm dần đến. Chú bé chợt nhận ra,
mình cần lắm một Người bạn Đồng Hành. Bỗng chú bé thảng thốt van nài :
-“ Mời Ông ở lại với chúng tôi, vì trời
đã xế chiều và ngày sắp tàn”( Lc 24,29)
……………………………… !!!
Có lẽ đêm ấy thật tuyệt diệu ! chú bé được trải nghiệm với người bạn đồng
hành trên đường Emau. Chú đã nhận ra Người. Đấng Kytô Phục Sinh
Alleluia.
Maria Bernadet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét